Tâm sự của một người chồng: Phụ nữ đừng hy sinh rồi bắt đàn ông phải biết ơn

Tâm sự gia đình 23/08/2019 11:06

Đàn ông không phải ai cũng muốn phụ nữ hy sinh đến rộc người như thế cả. Chúng tôi cũng luôn muốn vợ hãy sống đơn giản, bớt đảm đang, bớt hy sinh và tận hưởng cuộc sống đi.

Làm chồng 10 năm, tôi nhận ra rằng phụ nữ có một tật xấu kinh điển là hay “ăn vạ" chồng. Hễ lúc nào vợ chồng xích mích, hay “cơm không lành canh không ngọt" là vợ tôi lại nói những câu quen thuộc: “Em đã hy sinh cả thanh xuân cho anh. Em đã hy sinh rất nhiều cho gia đình, cho chồng con vậy mà anh nỡ đối xử với em như vậy sao?”.

phu nu hy sinh 1
Lúc nào 'cơm không lành canh không ngọt', vợ tôi lại kể lể về sự hy sinh của mình - Ảnh minh họa: Internet

Tôi biết vợ mình là một người phụ nữ rất tốt. Cô ấy đảm đang, biết lo toan, biết vun vén cho gia đình. Từ khi cưới cô ấy về làm vợ, cha mẹ tôi luôn nhận được sự chăm sóc tốt nhất. Tôi bước chân ra ngoài là thơm tho từ đầu đến chân, về đến nhà là nhà cửa tinh tươm, cơm nước ngọt lành đã dọn sẵn. Vợ tôi cũng rất chu toàn trong việc nuôi dạy con. Tôi hiểu và biết ơn những gì vợ đã mang đến cho cuộc đời mình.

Với nhiều người đàn ông, có một người vợ đảm đang như thế thì còn gì bằng. Nhưng tôi ước ao, vợ mình đừng quá đảm đang như thế. Bởi đi cùng với hy sinh, vun vén cho gia đình cô ấy luôn muốn mọi người phải mang ơn, cảm kích và sống theo những gì cô ấy vạch ra. Lỡ tôi có làm gì sai một chút, lập tức sẽ bị vợ “ăn vạ” và luôn luôn là những dòng nước mắt kèm theo sự kể lể.

Cô ấy luôn muốn mỗi ngày vợ chồng con cái phải ngồi ăn cơm chung với nhau. Vợ tôi cầu toàn, những bữa ăn được nấu nướng cầu kỳ, nhiều món. Nhưng đàn ông mà, một tháng đôi khi tôi cũng muốn gặp gỡ bạn bè 1 vài lần. Nhưng hễ tôi bỏ cơm ở nhà một bữa là vợ kiên quyết không ăn. Cô ấy cứ nhịn đói đợi chồng. Tôi về cơm canh nguội lạnh, cô ấy khóc và bảo rằng tôi sống vô tâm, ích kỷ. Cô ấy bảo rằng tôi chỉ nghĩ cho bản thân mình mà không hề biết rằng để có được bữa cơm này cô ấy đã vất vả ra sao. Nhiều lần tôi muốn gào lên với vợ: “Là em muốn như thế chứ anh có bắt em nấu nướng cầu kỳ, cực khổ như vậy đâu”.

phu nu hy sinh 2
Là vợ tôi muốn sống như thế chứ tôi có bắt cô ấy phải hy sinh đến thế đâu? - Ảnh minh họa: Internet

Vợ tôi có tính tiết kiệm. Tôi và vợ cùng đi làm, thu nhập không cao nhưng cũng chi tiêu dư dả. Nhưng cô ấy rất hiếm khi sắm sửa cho bản thân mình. Nhiều khi lãnh lương, tôi mua một đôi giày, một chiếc đầm về tặng vợ, việc đầu tiên là cô ấy lật tìm giá tiền. Và tôi nghe đến thuộc lòng những câu như: “Trời ơi, anh mua mắc rồi. Cái áo này giá chỉ bằng một nửa thôi”. Sinh nhật, kỉ niệm mua quà tặng vợ tôi đều nói dối về số tiền mình mua. Nhưng thái độ của vợ khiến tôi dần mất hứng thú mua quà, có khi không mua thì ngay lập tức sẽ bị vợ nói rằng chồng vô tâm.

Nhiều lúc tôi muốn vợ đừng nấu ăn, ra ngoài ăn một bữa thật ngon, dắt con đi chơi nhưng vợ đều không muốn. Lí do rằng ra ngoài ăn tốn tiền mà chắc gì đã ngon bằng cô ấy nấu. Cô ấy cũng hạn chế ra ngoài, đi gặp bạn bè, dành hết thời gian ở nhà. Nhưng hễ tôi muốn ra ngoài đi nhậu, gặp gỡ bạn bè là cô ấy lại lôi cuộc sống của mình ra so sánh: “Em thì đầu bù tóc rối, cả năm không dám đi chơi 1 lần còn anh suốt ngày cứ đi chơi”.

phu nu hy sinh 3
Đàn ông không phải ai cũng muốn vợ mình hy sinh đến rộc người như thế - Ảnh minh họa: Internet

Những người đàn bà hy sinh như vợ tôi trên đời này đâu phải hiếm. Rất nhiều đồng nghiệp, bạn bè tôi cũng có những người vợ hy sinh, đảm đang như vậy. Nhưng phụ nữ à, đừng hy sinh rồi bắt đàn ông chúng tôi phải cảm kích biết ơn. Vì đôi khi sự kể lể, những lời than vãn của phụ nữ khiến đàn ông chúng tôi mệt mỏi rất nhiều. Và hơn hết, chúng tôi cũng luôn muốn vợ hãy sống đơn giản, bớt đảm đang, bớt hy sinh và tận hưởng cuộc sống đi. Đàn ông không phải ai cũng muốn phụ nữ hy sinh đến rộc người như thế cả.

Tâm sự người thứ ba: Đừng đổ lỗi cho tôi khi duyên phận của họ đã cạn

Người thứ ba chỉ là cái cớ cho một cuộc hôn nhân đã rạn vỡ từ lâu. Và giả dụ, chẳng có người đàn bà nào xuất hiện thì cuộc sống vợ chồng họ sớm muộn gì cũng đổ vỡ.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 1 giờ 13 phút trước