Phát hiện tôi ngoại tình, vợ ôm con bỏ đi, lúc ra đến cửa tôi ngỡ ngàng nghe cô ấy nói: ‘Đàn bà có tiền và con thì cần quái gì đến chồng?’

Tâm sự gia đình 17/06/2024 16:00

Đến một hôm, vợ tôi đến trước mặt tôi, chìa ra tờ đơn ly hôn đã ký. Tôi giận run người, cho rằng vợ lấy quyền gì ly hôn? Tôi không bỏ cô ấy theo bồ thì thôi, cô ấy sao dám bỏ chồng? Tôi mới là người có quyền bỏ vợ!

Lấy nhau về, vợ tôi cũng thôi không đi làm. Một phần vì vợ chồng ở chung với cha mẹ tôi, họ lại không muốn con dâu bôn ba bên ngoài. Một phần là vì cô ấy chẳng kiếm được bao nhiêu, thà cứ ở nhà để tôi nuôi cho lành. Vợ tôi ban đầu không đồng ý nhưng từ khi sinh con đầu lòng cũng đã xuôi xuôi theo.

Vợ tôi không giỏi việc nhà, từ khi ở nhà trông con mới học này học kia. Nhiều hôm vợ tôi thở than làm không được cái này cái kia, tôi cứ làm lơ. Tôi nghĩ phụ nữ làm việc nhà là thiên chức, cũng như làm mẹ làm vợ. Đàn ông ra ngoài kiếm tiền được, thì phụ nữ sao không làm được mấy việc lặt vặt trong nhà. Tôi nghĩ được mẹ tôi rèn giũa thì thế nào vợ tôi cũng sẽ trở thành người vợ đảm đang như tôi mong muốn.

 

Về sau, vợ tôi cũng chẳng còn tâm sự kể khổ với tôi. Tôi cứ về nhà là có cơm vợ nấu, con vợ chăm. Nhiều hôm tôi đi làm cả ngày mệt quá, cứ về là nằm ngủ đến sáng, chẳng cần phải làm gì. Tiền bạc thì tôi vẫn cho vợ đều đều mỗi tháng, cô ấy cũng chẳng bao giờ hỏi thêm.

Riêng có một lần, vợ bảo phải đưa thêm tiền cho nhà ngoại. Đúng lúc đó tôi đang căng thẳng trong công việc, vặn lại cô ấy: “Tiền có nhiêu đó mỗi tháng, em làm thế nào thì làm!”. Từ hôm đó, vợ tôi chẳng nói lại lần nào chuyện gửi tiền thêm cho nhà ngoại, tôi cũng quên mất.

Tôi ra ngoài làm ăn, không ít lần bị lôi kéo đến với phụ nữ. Tôi ban đầu luôn từ chối, tôi không muốn là người chồng ngoại tình. Nhưng dần dà tôi lại không kiềm chế được. Tôi quen một người phụ nữ làm phục vụ trong quán bar. Tôi chỉ nghĩ là vui qua đường. Nhưng vợ tôi đã phát hiện. Điều kỳ lạ là cô ấy chẳng làm lớn chuyện, cũng không đánh ghen. Tôi chơi với bồ thì kệ tôi, cô ấy vẫn ngoan ngoãn ở nhà.

 

Đến một hôm, vợ tôi đến trước mặt tôi, chìa ra tờ đơn ly hôn đã ký. Tôi giận run người, cho rằng vợ lấy quyền gì ly hôn? Tôi không bỏ cô ấy theo bồ thì thôi, cô ấy sao dám bỏ chồng? Tôi mới là người có quyền bỏ vợ!

Phát hiện tôi ngoại tình, vợ ôm con bỏ đi, lúc ra đến cửa tôi ngỡ ngàng nghe cô ấy nói: ‘Đàn bà có tiền và con thì cần quái gì đến chồng?’ - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet

Tôi sảng giọng nói với vợ:

“Có giỏi thì ly hôn, không có tiền mà ăn còn không biết điều!”.

Tôi cứ nghĩ dọa như thế vợ sẽ sợ, ai dè cô ấy cười khinh tôi, lôi ra cuốn sổ tiết kiệm cả mấy chục triệu trong tài khoản.

“Bà đây tự kiếm được tiền rồi nhé, chẳng cần phải ăn bám chồng đâu! Mấy đồng ít ỏi của anh hàng tháng nhiều lắm à mà dám coi thường tôi, dám ngoại tình?”.

Xong rồi vợ tôi cất liền quyển sổ tiết kiệm vào túi, ôm con ra khỏi nhà. Tôi quá bất ngờ vẫn không thể tin:

“Có giỏi thì ly hôn, xem có bị người ta chê cười không!”.

Vợ tôi ôm con đứng ngay cửa, hất mặt nhìn tôi:

“Có tiền với con thì cần quái gì đến chồng? Huống hồ là một người chồng ngoại tình tệ bạc!”.

 

Vợ tôi đòi ly hôn tôi thật. Sau đó, cô ấy còn mở được cả một cửa tiệm thời trang. Nghe đâu ban đầu cô ấy mượn tiền bạn để buôn bán qua mạng, rồi tự mình làm. Những đêm tôi đi chơi với bồ, cô ấy chẳng thèm để ý mà lo kiếm tiền. Đến lúc có đủ vốn, cô ấy một bước ôm con ra ngoài, chẳng thèm quay đầu lại.

Tôi từng nghĩ thì kệ thôi, tôi sẽ cưới bồ, đàn ông đâu sợ thiếu phụ nữ cưới làm vợ? Ai dè, bồ mê người giàu hơn mà bỏ đi, cho tôi một cú đau đớn. Đến lúc đó tôi mới thấm thía lời mẹ nói lúc biết tôi ngoại tình:

“Mày tìm được bồ đầy rẫy ở ngoài đường, chứ vợ thì chẳng dễ đâu con. Mày xem thường vợ thì có ngày hối không kịp!”.

Giờ tôi mới là người chồng tệ bạc hối hận mà đánh mất cả vợ cả con…

Tình cờ gặp lại chồng cũ sau 2 năm ly hôn, anh bất ngờ tiết lộ lý do vì sao bỏ vợ tài sắc vẹn toàn để lấy bồ quá đỗi bình thường khiến tôi sốc nặng

Biết vợ chồng tôi ly hôn, ai cũng ngỡ ngàng kinh ngạc. Rất nhiều người nói với tôi Quân dại dột nhất thời vì ngoại tình. Họ cũng cho rằng anh bỏ người vợ “toàn năng” như tôi để lấy người phụ nữ quá đỗi bình thường kia thật đúng là sai lầm.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 2 giờ 19 phút trước