Cưới nhau 6 năm nhưng vẫn chưa có con, vợ lặng lẽ bỏ đi khiến tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng 3 năm sau gặp lại cô chỉ biết hối hận nghẹn ngào

Tâm sự gia đình 24/05/2024 16:02

Tôi không ký đơn vì không nỡ, nhưng không đi tìm vợ là vì thấy nhẹ nhõm. Tôi định để một thời gian sau thì sẽ ký đơn. Chẳng ngờ được suốt 3 năm sau đó, tờ đơn kia vẫn chưa được gửi đi.

Tôi và vợ quen nhau từ khi đi học, sau khi tốt nghiệp, có công việc ổn định thì quyết định kết hôn.

6 năm lấy nhau, cả hai không có tin tức con cái, nguyên nhân là từ vợ tôi. Chúng tôi chạy chữa khắp nơi, tiền bạc đổ sông đổ biển vẫn không có kết quả. Sức lực cạn cùng, tình cảm của tôi và vợ cũng bị bào mòn. Bố mẹ chỉ cho tôi 6 năm để tìm con, họ không muốn giữ lại người vợ vô sinh ở lại bên tôi.

 

Mẹ tôi khóc lóc nói rằng bà già rồi, chỉ muốn nhìn mặt cháu nội thì mới nhắm mắt xuôi tay được. Lòng tôi rối rắm vô cùng, vì tôi không nỡ ly hôn với vợ. Nhưng nếu cứ tiếp tục tình cảnh này thì tôi mệt mỏi dằn vặt.

Vài ngày sau đó, sáng vừa tỉnh dậy thì tôi đã không thấy vợ đâu. Trên bàn trong phòng khách, đơn ly hôn vợ đã ký cùng một mảnh giấy để lại: “Anh đừng tìm em, tụi mình cứ kết thúc thế này đi”.

Tôi không đi tìm vợ, cũng không ký đơn ly hôn. Tôi không ký đơn vì không nỡ, nhưng không đi tìm vợ là vì thấy nhẹ nhõm. Tôi định để một thời gian sau thì sẽ ký đơn. Chẳng ngờ được suốt 3 năm sau đó, tờ đơn kia vẫn chưa được gửi đi.

Cưới nhau 6 năm nhưng vẫn chưa có con, vợ lặng lẽ bỏ đi khiến tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng 3 năm sau gặp lại cô chỉ biết hối hận nghẹn ngào - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet

 

3 năm sau khi vợ rời đi, tôi gặp lại cô ấy trong một lần đi công tác ở thành phố khác. Vợ tôi giờ làm trong tổ chức từ thiện, thường xuyên đi nhiều nơi giúp người khó khăn. Trông cô ấy tươi trẻ và tràn đầy sức sống. Trong lòng tôi bỗng quặn lên tình cảm chôn giấu bấy lâu.

Thật ra, suốt 3 năm qua, tôi chưa từng thấy mình thoải mái. Chỉ có những ngày đầu vợ đi, tôi thấy nhẹ nhõm vì tôi không phải là người bỏ rơi cô ấy. Nhưng những tháng ngày sau đó khiến tôi chán chường cùng cực. Tôi vẫn nhớ vợ nhưng lại không thể làm gì khác. Dù bố mẹ tôi có sắp xếp để tôi gặp nhiều người phụ nữ khác, nhưng tôi chẳng thể tìm được ai như vợ.

Từ lúc thấy dáng vẻ tiều tụy của tôi, bố mẹ dù có giận cũng đành thở dài bất lực. Đến một ngày khi thấy tôi bệnh liệt giường suốt một tháng, mẹ tôi nói không thể bỏ vợ thì hãy đi tìm cô ấy về. Bố mẹ tôi đã già rồi, cũng không chịu nổi cảnh nhìn con mình ngày một suy sụp. Họ nói chúng tôi có thể nhận con nuôi, họ không cấm cản phản đối nữa.

 

Đến hôm nay khi gặp lại vợ, tôi nghĩ đây là cơ hội cuối cùng ông trời cho tôi. Tôi không muốn vụt mất người vợ vô sinh này của mình. 6 năm quen vợ, 6 năm là vợ chồng, 3 năm không thể quên. Cuộc đời con người liệu có mấy lần 15 năm như thế, sao phải lãng phí bỏ qua nhau?

Ngày ly hôn, tôi coi thường vợ cũ vô dụng, sẽ không sống nổi khi thiếu mình, nhưng 3 năm sau tôi đã chết lặng thấy vợ cũ cầm trên tay một thứ

Tôi tìm đến rượu chè để giải sầu, không may gặp tai nạn giao thông, bị gãy chân phải nằm viện. Không biết sao khi tỉnh dậy tôi lại thấy vợ cũ đến thăm.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 2 giờ 28 phút trước