Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân

Bài học làm mẹ 11/11/2022 07:09

Người xưa có nhiều điều kiêng kỵ trong việc ăn uống vì họ coi trọng phép tắc trên bàn ăn, thậm chí cho rằng nếu phạm phải sẽ ảnh hưởng đến tài vận.

Từ xa xưa, tổ tiên đã đúc kết những kinh nghiệm quý báu và lưu lại cho thế hệ đời sau rất nhiều lễ nghi và phương thức sinh hoạt, đó là kết tinh giữa trí huệ và kinh nghiệm sống phong phú trong cuộc sống hàng ngày.

Những quy tắc này được phản ánh trong tất cả các khía cạnh của cuộc sống, tưởng như là những ràng buộc nhưng thực tế lại dạy chúng ta sự tôn trọng và phép tắc xã giao.

Quy tắc, lễ nghi khi dùng đũa

Đũa là một dụng cụ độc đáo và thông dụng trong cuộc sống của chúng ta, nguồn gốc sớm nhất của đôi đũa có thể bắt nguồn từ các triều đại nhà Thương và nhà Chu cách đây hơn 3.000 năm.

Bởi vì đũa có nguồn gốc lâu đời nên có rất nhiều những quy tắc sử dụng đũa.

Không cắm đũa vào bát cơm

Hồi nhỏ, rất nhiều người trong chúng ta bị bố mẹ khiển trách vì thói quen cắm đũa vào bát cơm.

Đó là dựa vào một tập tục thời cổ đại, chỉ có cơm cúng lên tổ tiên mới cắm đũa như thế. Quy tắc đó vẫn còn duy trì cho đến ngày nay, bởi vậy không thể phạm phải điều kiêng kỵ này.

Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân - Ảnh 1

Ảnh minh họa

Không dùng đũa để gõ bát

Khi ăn cơm, chúng ta không thể dùng đũa mà tùy tiện gõ vào bát, như vậy sẽ khiến người xung quanh cảm thấy khó chịu, phản cảm.

Bởi vì trước đây, những người đi xin ăn thường gõ vào bát của mình để gây sự chú ý đối với những người xung quanh.

Trong xã hội ngày nay, mặc dù người ăn xin đã ngày càng ít, nhưng tốt nhất không được có thói quen này, bởi vậy hành động này mang một ý nghĩa xấu.

Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân - Ảnh 2

Ảnh minh họa.

Chú ý đến màu sắc của đôi đũa trong các sự kiện quan trọng

Màu sắc của đũa cũng phong phú và đa dạng, trong đó đôi đũa màu đỏ và màu trắng khi sử dụng cần phải chú ý. Nếu trong gia đình có tang lễ, vậy thì nên dùng đũa màu trắng, nếu dùng đũa màu đỏ thì có nghĩa là không tôn trọng người đã khuất.

Ngược lại, trong nhà có việc vui thì nên đặt đũa đỏ, mang ý nghĩa thịnh vượng, lúc này không nhất thiết phải dùng đũa trắng.

Những nghi thức trong gia đình

Người xưa vô cùng coi trọng quy củ, phép tắc; bởi phép tắc chính là giáo dưỡng. Một người giáo dưỡng có tốt hay không, đầu tiên cần phải thông qua cử chỉ hành động và lời nói của họ trong giao tiếp hàng ngày.

Một người có tu dưỡng tốt đẹp, họ thường sẽ nhận được sự công nhận và thiện cảm của người khác.

Đứng như cây thông, ngồi như chuông, đi như gió, nằm như cung

Tư thế đứng ngồi chuẩn mực chính là hình tượng tốt đẹp nhất của vẻ bề ngoài. Người xưa có câu: “Đi đứng ngay thẳng, sau này làm người cũng sẽ ngay thẳng”.

Vài ngày trước khi các binh sĩ nhập ngũ, việc đầu tiên họ sẽ được huấn luyện là tư thế quân sự, vì nếu họ không thể đứng nghiêm túc thì còn nói đến hình tượng gì nữa.

Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân - Ảnh 3

Ảnh minh họa.

Đi đứng cần phải thẳng thắn và trang nghiêm, ngồi phải có tư thế chuẩn tắc, đi lại cần nhẹ nhàng,… như vậy người khác mới có thể coi trọng bạn. Ngược lại, nếu một người đi dứng ưỡn ẹo, cách xử sự và phong thái không chuẩn mực, người khác sẽ nhìn bạn bằng “một nửa con mắt”.

Ngồi không rung chân

Người xưa thường nói: “Đàn ông rung đùi thì nghèo, đàn bà rung đùi thì hèn”.

Nếu ai có thói quen rung đùi thì nhất định cần phải thay đổi, hành động này được coi là sự thể hiện của xuề xòa, thiếu tôn trọng người khác nơi công cộng.

Rung đùi không chỉ ảnh hưởng đến hình tượng của bạn mà còn ảnh hưởng không tốt đến vận mệnh. Khi hợp tác làm ăn với một ai đó, nếu bạn không ngừng rung đùi, đối phương cũng sẽ khó mà có thể tin tưởng để gắn bó lâu dài với bạn.

Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân - Ảnh 4

Ảnh minh họa.

Tôn trọng người già, yêu thương trẻ nhỏ

“Kính già, nhường trẻ” là một đức tính truyền thống tốt đẹp, thế hệ trẻ cần phải biết kính trọng trước những người lớn tuổi.

Khi đối diện với người lớn tuổi hơn thì không được dùng tay để chỉ trỏ, nhất là ngón út, hành động đó thể hiện sự thiếu tôn trọng, không có giáo dưỡng. Ngoài ra, không được đối đãi người lớn tuổi như người bằng tuổi, vừa vai phải lứa, không được gọi thẳng tên hoặc xưng hô không đúng mực, như vậy là mất lịch sự.

Khi ăn cơm không được ngồi lung tung, cần phải có trật tự trên dưới, người lớn tuổi trong nhà ngồi trước thì những người nhỏ tuổi hơn mới được động đũa và bắt đầu dùng cơm.

Tiếp khách đến nhà cần lưu ý điều gì?

Khi ăn, nên để khách lựa chọn thức ăn trước, không thể lật đi lật lại thức ăn, đợi khách ăn xong trước thì mới dừng bữa ăn, trong bữa ăn có khách thì không thể thiếu món canh.

Lời dạy người xưa: Ăn cơm không cắm đũa, ngồi ghế không rung chân - Ảnh 5

Ảnh minh họa.

Khi có khách, không được quét nhà, điều đó là thô lỗ và sẽ khơi dậy sự phản cảm của khách; cũng không được dùng chổi để răn dạy con cái, đó cũng là hành vi thiếu tôn trọng với khách.

Khi nhận đồ từ khách, nhất định cần dùng cả 2 tay để đón nhận, từ đó thể hiện sự tôn trọng, cảm kích và nâng niu.

Những quy tắc lễ nghi này của tổ tiên lưu truyền lại, nghe có vẻ phức tạp, nhưng đó thực chất là kết tinh của văn hóa truyền thống vô cùng đặc sắc.

Tôi là kẻ thất bại hoàn toàn!

Mẹ kỳ vọng một cách thái quá khiến tôi chỉ cảm thấy mình luôn luôn làm mẹ thất vọng và tôi là một kẻ thất bại hoàn toàn.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 1 giờ 42 phút trước