Giờ tôi không muốn nhìn thấy người chồng tồi tệ này nữa, chỉ mong mọi chuyện sớm qua đi...
Mặc dù thời tiết bây giờ lúc nào cũng nóng hừng hực nhưng trong lòng tôi thì lạnh giá và dường như tâm hồn này đã chết rồi. Nếu tôi còn chút sức lực gắng gượng thì cũng chỉ bởi đứa bé trong bụng. Đã 2 tuần trôi qua tôi không nhìn mặt chồng, tất cả là do anh ta quá đáng tới mức độ chẳng thể tưởng tượng nổi.
Vợ chồng tôi lấy nhau từ cuối năm 2018 nhưng tới đầu năm 2021 vẫn chưa có tin vui về đường con cái. Chạy chữa khắp nơi mà tình hình chẳng hề tiến triển. Chồng tôi là cháu đích tôn trong nhà, nghĩa vụ nối dõi đặt nặng lên vai anh ấy và cả phận làm dâu trưởng như tôi. Dưới anh không hề có người em trai nào mà chỉ có một cô em gái. Chồng hơn tôi tận 4 tuổi nên suy nghĩ của anh cổ hủ hơn nhiều.
Với tôi, chỉ cần cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, vợ chồng hòa thuận yên ấm là đủ. Còn con cái nếu không đẻ được có thể đi nhận nuôi. Song lúc nói những điều này với chồng, tôi còn bị anh mắng chửi thậm tệ, chồng đã từng thừa nhận bắt đầu thấy hối hận vì đã lấy tôi. Quả thực những quãng thời gian đó tôi mệt mỏi, chán chường và trách chính bản thân vì vô dụng, gặp toàn chuyện không may.
Tôi biết với tình cảnh này, sớm muộn gì chồng cũng sẽ tìm đến những người phụ nữ bên ngoài. Mỗi ngày trôi qua tôi sống trong nỗi lo lắng khôn nguôi, cứ thấp thỏm vừa đợi tin vui của mình mà vừa nghĩ xem chồng liệu đang "tòm tem" cùng ai khác hay không. Có những buổi đêm chồng về nhà rất muộn, tôi đã kiểm tra bạn bè anh ấy mà chẳng có ai nói là đi nhậu. Vậy thì chỉ có thể là >chồng ngoại tình. Tôi vẫn im lặng để tìm bằng chứng xác thực. Trong quá trình đó, tôi luôn thầm cầu mong mọi chuyện không như tôi nghĩ mà chỉ là nhầm tưởng thôi. Nhưng rồi... Tôi đã thất vọng ê chề.
Chồng tôi không những cặp kè với một người mà còn quan hệ với nhiều người khác cùng lúc. Dường như cái ham muốn có con trong anh ta nó vượt lên trên cả lý trí và đạo đức. Tôi tìm tất cả bằng chứng, đưa ra trước mặt chồng thì anh ta mới thú nhận. Song éo le thay, chính khoảnh khắc tưởng chừng cuộc hôn nhân rơi vào tan vỡ, tôi nhận được tin mình đang mang thai.
Ngồi suốt trong phòng một ngày trời, tôi cũng đủ can đảm để nói ra với chồng. Và rồi thái độ của chồng tôi khác hẳn, không còn lạnh nhạt mà tỏ vẻ hỏi han quan tâm vợ. Anh ấy hứa hẹn cả hai cùng làm lại từ đầu. Chồng tôi cũng một mực khẳng định sẽ không dây dưa với các mối quan hệ ngoài luồng thêm một lần nào nữa. Tôi như bị mê hoặc trong những lời đường mật của chồng và hi vọng lần này cả hai sẽ gặp may.
Vài hôm sau, tôi lại bắt gặp đoạn tin nhắn trong điện thoại chồng với nội dung sốc óc. Chồng tôi quả thật là đã nhắn tin dừng hết các mối quan hệ bên ngoài. Trong đó có một người phụ nữ tên N. Có vẻ cô này nhắn tin mùi mẫn với chồng tôi nhất. Nhưng càng lướt xuống, tôi càng bẽ bàng vì sự thật được lột tẩy.
Ả ta "tung chiêu hiểm" và nói rằng cũng đang mang thai nhưng chưa kịp thông báo tới chồng tôi. Đã vậy, người phụ nữ này còn khẳng định nếu giờ bắt bỏ đứa bé, cô ta sẽ chẳng thể sinh con được nữa. Tôi biết thừa giọng văn này là muốn níu kéo. Song chồng tôi vẫn mủi lòng và nhắn tin hỏi han thêm.
Bỗng những lời đường mật của anh ta nói trước đó đều như tan thành gió mây. Tôi tụt hứng và quay trở lại trạng thái như một người vợ bị phản bội. Cứ hễ nhìn thấy chồng, tôi lại căm thù anh ta vì đã lừa dối tôi. Tại sao tôi phải chịu tất cả những chuyện này? Rồi nếu người phụ nữ tên N. kia nhất quyết sinh con thì sau này tôi còn có chỗ đứng nào trong gia đình không? Tôi thương con tôi lắm, bé đã đến vào những tháng ngày tôi tủi thân và tâm trạng bất ổn nhất. Hiện tại tôi đã về nhà ngoại và tự tránh xa chồng cho dù anh ta nhắn tin cầu xin tha thứ. Tôi mệt mỏi rồi, cuộc hôn nhân chẳng cứu vãn nổi...