So với chồng sắp cưới, tình cũ của tôi đẹp trai, khéo ăn nói và quan trọng hơn cả là anh ta hiểu tôi đến chân tơ kẽ tóc. Ngồi nói chuyện với nhau, tôi cứ bị mê muội và kết quả là tôi không phân biệt được đúng sai, đồng ý đi nhà nghỉ với anh ta.

Bạch Ngọc (TH) 07:55 19/02/2023

Tôi cũng đã 27 tuổi, cái tuổi mà ở quê chẳng còn trẻ trung gì nữa. Bố mẹ tôi sốt ruột nên mai mối tôi với một người đàn ông gần nhà. Anh hơn tôi 10 tuổi, thân hình nhỏ con, gương mặt cũng không được ưa nhìn cho lắm. Bù lại, anh có công việc ổn định, kinh tế khá, đạo đức, tử tế và yêu tôi chân thành. Mặc dù không có tình cảm nhưng tôi vẫn nhận lời làm quen để bố mẹ vui lòng.

Khi bên anh, tôi cảm nhận được sự ấm ám và tình yêu mà anh dành cho tôi. Tôi nhận lời cưới anh sau khoảng nửa năm hẹn hò. Mọi người đều bảo nếu lấy anh tôi sẽ sướng vì anh tốt và lại là người đàn ông tự chủ trong cuộc sống. Lẽ ra, tôi sẽ có một cuộc sống bình yên bên anh nếu như tôi không phạm phải một sai lầm.

 

Hôm đó, tôi tình cờ nhận được cuộc gọi của tình cũ. Tôi rất bất ngờ bởi từ ngày chia tay đến giờ, anh ta không bao giờ liên lạc với tôi. Chẳng hiểu vì sao, chỉ cần nhìn thấy số điện thoại của anh ta là tôi lại đầy xúc động. Anh ta hẹn tôi đi nói chuyện với lí do: Anh thấy nhớ em và có lỗi với em nhiều quá. Tình cũ không rủ cũng tới, trong lòng tôi khi đó bất chấp hết cả những cảm giác tội lỗi với chồng sắp cưới. Tôi muốn đi gặp người đã từng bỏ rơi mình.

So với chồng sắp cưới, tình cũ của tôi đẹp trai, khéo ăn nói và quan trọng hơn cả là anh ta hiểu tôi đến chân tơ kẽ tóc. Ngồi nói chuyện với nhau, tôi cứ bị mê muội và kết quả là tôi không phân biệt được đúng sai, đồng ý đi nhà nghỉ với anh ta.

Ảnh minh họa: Internet

Đêm hôm đó, chúng tôi đã có quãng thời gian mặn nồng bên nhau. Khoảng 2h sáng, tiếng chuông cửa phòng vang lên. Tôi hơi sợ hãi khi thấy có người gõ cửa căn phòng thuê vào giữa đêm như thế. Ngay lập tức, gã tình cũ của tôi bật dậy, chạy tới mở cửa, kính cẩn nghiêng mình chào người đàn ông nhỏ bé đang bước vào:

- “Em mời anh vào ạ! Đây, những cái anh cần em đều chụp lại cả đây rồi ạ. Coi như em xong việc rồi nhé. Anh cho em xin tiền”.

Tôi gần như chết lặng khi nhìn thấy đứng giữa phòng là chồng sắp cưới của mình. Anh điềm tĩnh ném cho gã tình cũ của tôi một xấp tiền. Hắn ta hí hửng cầm lấy rồi vơ vội chiếc áo bỏ đi, để mặc tôi lại căn phòng trong nỗi nhục ê chề mà không một lời chào tạm biệt.

Chồng sắp cưới bước tới bên tôi, anh ném cho tôi chiếc áo, ra hiệu cho tôi mặc vào. Anh ngồi xuống giường trầm ngâm:

- “Anh đã rất hi vọng em không làm chuyện này, nhưng cuối cùng điều tệ hại đó vẫn diễn ra. Rốt cục thì với em, anh cũng chẳng có gì quan trọng nên em mới dễ dàng cắm sừng lên đầu anh như thế. Anh đã không muốn có phép thử này, muốn cố tin em nhưng có lẽ việc anh thử là điều đúng. Vì nó giúp anh nhận thấy mọi việc và không chủ quan trước khi cưới em. Còn cái gã mà em lên giường cùng ấy, hắn chẳng tốt đẹp gì đâu mà em cứ si mê mãi thế. Nó nhận tiền của anh để đưa em vào bẫy đấy. Ngay cả bây giờ, sau khi có được cái mình muốn, hắn vẫn mặc xác em ở lại mà chẳng thèm bận tâm đấy. Thôi chuyện chúng mình cũng nên dừng lại, mai gia đình anh sang xin lại trầu cau”.

 

Nói rồi, anh bước đi, tôi bưng mặt khóc nức nở vì nhục nhã. Ngày hôm sau, bố mẹ anh sang tuyên bố hủy hôn. Trong cái lúc tôi đau khổ và xấu hổ với hàng xóm láng giềng vì chuyện hôn nhân không thành thì anh chuyển ra nhà mới ở - một cơ ngơi khang trang, to đẹp, nơi lẽ ra sẽ là tổ ấm mới của chúng tôi… Vậy mà, chính tay tôi đã đập đi tất cả. Tôi hối hận cũng đã quá muộn màng.

Bạch Ngọc (TH) | Theo Phụ nữ sức khỏe