Nửa đêm chồng toát mồ hôi hột thấy vợ đầu tóc rũ rượi, tay cầm 3 nén nhang đi lòng vòng, miệng thì lẩm bẩm 1 điều động trời

Tâm sự Eva 22/07/2023 23:47

Ai cũng khen Yến là người phụ nữ may mắn khi lấy được tấm chồng là Tùng. Lấy nhau chưa được bao lâu thì Tùng đã lên chức phó giám đốc. Nhưng chỉ có cô là hiểu từ ngày chồng lên chức, anh cũng không còn thời gian dành cho cô.

Yến biết chồng mình là người đàn ông có chí cầu tiến nên sau khi lấy nhau anh luôn dời kế hoạch sinh con. Vì thế dù muốn có con nhưng Yến cũng đành phải chiều theo ý của chồng.

Đến nay thì Tùng đã có được chức vụ như mong muốn, Yến cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng suốt mấy tháng “thả cửa” cô vẫn chưa có tin vui. 

Vì chồng không chịu đi thăm khám nên Yến một mình đi nhiều bệnh viện, uống đủ thứ thuốc. Cuối cùng cô cũng mang thai. Lúc phát hiện mình có thai, Yến mừng đến rơi nước mắt. Tùng cũng vui không kém, chỉ là anh không còn quan tâm vợ nhiều như trước. 

Dù vợ mang bầu, Tùng vẫn đi sớm về khuya, ưu tiên cho công việc. Anh về trễ thường xuyên, thậm chí còn say xỉn nôn ọe để vợ phải dọn dẹp suốt đêm. Đến sáng khi tỉnh táo lại, Tùng thấy vợ ngồi bên giường ngủ mà ngại ngùng. Nhưng công danh sự nghiệp vẫn là thứ Tùng không từ bỏ được.

Nửa đêm chồng toát mồ hôi hột thấy vợ đầu tóc rũ rượi, tay cầm 3 nén nhang đi lòng vòng, miệng thì lẩm bẩm 1 điều động trời - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet

Tùng không bỏ bất kì buổi hẹn nào với khách nhưng đến một ly sữa cho vợ bầu cũng không thể pha. Vợ bao lần đi khám thai Tùng cũng chưa từng đưa rước. Tùng theo dõi tiến độ làm việc từng ngày nhưng sức khỏe của vợ hôm nay tốt hay xấu anh cũng không biết. Anh chỉ biết đưa tiền cho vợ rồi nghĩ việc còn lại vợ sẽ tự làm được.

Một hôm, khi Tùng đang chuẩn bị đi gặp khách hàng thì nghe tiếng vợ thều thào: “Bụng em cứ đau đau, hay anh nghỉ một hôm đưa em đi khám nhé”.

Còn chưa quay sang nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Yến thì Tùng đã xua tay: “Hôm nay anh gặp khách hàng quan trọng, em đi taxi đi, xong việc sớm thì anh qua rước em”.

Vừa hết câu thì Tùng đi thẳng ra ngoài, để Yến một mình tủi thân trong phòng. Chồng đi được chưa bao lâu thì bụng Yến đau dữ dội, máu cũng chảy ra. Yến hoảng loạn nhưng không còn sức gọi chồng, gục người trước cửa nhà. Nhờ chị hàng xóm nhìn thấy mà Yến được đưa vào viện.

Nhưng khi tỉnh lại, Yến nghe tin cái thai đã không còn. Cô lặng người như cái xác không hồn, không rơi một giọt nước mắt nào. Tới khi thấy Tùng hoang mang chạy vào, Yến mới lao đến gào khóc: “Tất cả là tại anh, là anh hại chết con tôi!”.

Tùng hoảng loạn ôm thấy vợ, anh cũng đau đớn vô cùng. Phải mất mấy tháng thì sức khỏe của Yến mới bình phục. Nhưng Tùng cũng thấy rõ vợ không còn như trước nữa, Yến im lặng, ít cười nói hơn. Nhiều khi Tùng cứ thấy vợ lầm lì đi lại trong nhà, anh không hỏi gì thì cô cũng chẳng lên tiếng. Vợ chồng ngồi ăn cơm với nhau mà như nhà không người khiến Tùng chạnh lòng.

Đến một hôm, giữa đêm khuya, Tùng tỉnh giấc, quay sang tìm vợ thì không thấy đâu. Anh cứ nghĩ vợ đi vệ sinh nhưng đợi hoài cũng không thấy trở vào, còn nghe mùi hương trầm thoang thoảng. Thấy lạ quá, Tùng bèn đi xuống lầu tìm vợ. Vừa xuống tới lầu hai, Tùng giật mình khi thấy Yến đầu tóc rũ rượi, tay cầm 3 nén nhang đi lòng vòng, miệng thì lẩm bẩm:

“Con ơi là lỗi của mẹ, mẹ xin lỗi vì không giữ được con. Mẹ cũng nhớ con nhiều lắm, nếu mình gặp lại kiếp sau mẹ nhất định không bao giờ để mất con”.

Yến quỵ gối bưng mặt khóc nức nở, Tùng khuyên nhủ đến gần sáng cô mới chịu vào ngủ lại. Tùng theo dõi vợ mấy ngày sau đó đều như thế, hoảng quá mà anh đưa vợ đi khám. Nghe bác sĩ nói vợ bị trầm cảm, Tùng chết lặng.

Thấy vợ ngây người cả ngày, về đêm lại hành động kì lạ, Tùng càng trách mình có lỗi. Vì anh là người chồng vô tâm khi vợ mang thai, chỉ lo công việc. Lúc vợ sẩy thai cận kề cái chết, anh cũng không kịp có mặt. Yến bị như hôm nay cũng là do có người chồng như anh.

Tùng xin nghỉ việc một tuần để dành hết thời gian cho vợ. Sau đó, anh cũng không còn đi sớm về khuya, chỉ ưu tiên cho sức khỏe của vợ lúc này. Anh muốn chuộc lỗi, đồng hành cùng vợ qua thời gian khó khăn. Không chỉ vậy, anh còn muốn cùng Yến có những đứa con khác, sống hạnh phúc bên nhau.

Nhà nợ đầm nợ đìa, tôi cắn răng lấy người đáng tuổi bố để trừ nợ, đêm tân hôn tưởng anh say khướt nhưng lại thấy tỉnh táo đến lạ, còn làm điều rùng mình này

Ngày cưới của mình, Thuý không nở được một nụ cười. Hỏi sao không buồn cho được khi cô lấy chồng chỉ để trả ơn sinh thành cho cha mẹ.

TIN MỚI NHẤT

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?