Đêm trước ngày ra tòa, mẹ chồng nấu hai bát mì gọi vợ chồng tôi xuống ăn, bà hỏi một câu khiến cả hai khóc nấc rút đơn ly hôn

Tâm sự Eva 22/12/2023 21:30

Đợi đến khi chúng tôi ăn xong thì mẹ chồng tôi hỏi một câu, bà nói cứ suy nghĩ rồi trả lời bà, trả lời được rồi thì ly hôn cũng không muộn. Bà hỏi vợ chồng tôi:

Vợ chồng tôi từng có khoảng thời gian sống khổ sống cực. Chúng tôi bươn chải làm đủ nghề kiếm tiền cơm từng bữa, ở trong căn trọ chật hẹp với mái tôn dột nát. Có khi còn phải ăn mì gói suốt một tuần. Có khi rong túi chẳng còn đồng nào. Nếu những lúc đó không có tình yêu dành cho nhau quá lớn thì có lẽ đã không thể cùng nhau vượt qua tất cả.

Chúng tôi đi lên từ hai bàn tay trắng, làm lụng vất vả mới có được một xưởng may mặc, từ nhỏ thành lớn, từ chưa có gì thành có của ăn của để. Giờ thì nhà trọ đã được thay bằng nhà lầu, chiếc xe cũ kĩ đã được thay bằng ô tô. Không còn những bữa mì gói, rau luộc, mà là ăn nhà hàng sang trọng. Mọi thứ đủ đầy hơn, chỉ có tình yêu giữa tôi và chồng dần nghèo nàn.

Từ lúc không còn dành thời gian cho nhau, đến khi chẳng còn biết nói gì với nhau ngoài con cái. Giữa vợ chồng tôi đã có một khoảng cách vô hình không cách nào kéo lại. Đến một hôm, chồng đưa đơn ly hôn bảo tôi ký. Tài sản sẽ chia đôi, hai con cũng chia đôi. Anh nói anh đã có người khác rồi. Tôi cũng chẳng còn gì luyến tiếc, đặt bút ký.

Đêm trước ngày ra tòa, mẹ chồng nấu hai bát mì gọi vợ chồng tôi xuống ăn, bà hỏi một câu khiến cả hai khóc nấc rút đơn ly hôn - Ảnh 1
Tôi cũng chẳng còn gì luyến tiếc, đặt bút ký - Ảnh minh họa: Internet 

Mẹ chồng tôi biết chuyện, bà từ quê lên thành phố ngay hôm sau. Bà nhìn hai đứa cháu buồn bã không nói nên lời. Vợ chồng tôi vẫn bình thản, cho rằng chỉ ly hôn thì chúng tôi mới có thể hạnh phúc hơn. Đến đêm hôm đó, đợi hai cháu đã ngủ, mẹ chồng tôi xuống bếp nấu hai bát mì rồi gọi vợ chồng tôi xuống.

Đợi đến khi chúng tôi ăn xong thì mẹ chồng tôi hỏi một câu, bà nói cứ suy nghĩ rồi trả lời bà, trả lời được rồi thì ly hôn cũng không muộn. Bà hỏi vợ chồng tôi:

“Hồi trước hai đứa có thể ăn mì cùng nhau sống vui vẻ qua thời khổ cực, sao giờ trong nhà cái gì cũng có thì lại muốn ly hôn? Hai đứa có chắc sẽ tìm được người chịu ăn mì tôm khi túng thiếu nghèo khó cùng mình như thế không?”.

Mùi mì tôm vẫn chưa tan trong phòng ăn, chúng tôi chẳng trả lời được câu hỏi của mẹ chồng. Chúng tôi từng cùng nhau qua khổ cực không tiếc gì, sao giờ khi giàu sang lại muốn bỏ nhau? Vợ chồng tôi cứ lặng người cả đêm, hết nhìn nhau rồi lại nhìn con, trong lòng nghèn nghẹn cảm xúc.

Đêm trước ngày ra tòa, mẹ chồng nấu hai bát mì gọi vợ chồng tôi xuống ăn, bà hỏi một câu khiến cả hai khóc nấc rút đơn ly hôn - Ảnh 2
Mùi mì tôm vẫn chưa tan trong phòng ăn, chúng tôi chẳng trả lời được câu hỏi của mẹ chồng - Ảnh minh họa: Internet 

Sáng hôm sau, chồng tôi xé đơn ly hôn, anh hỏi tôi có thể cùng anh làm lại từ đầu không? Tôi khóc, nhớ lại ngày chúng tôi từng ở trọ, anh cũng từng hỏi tôi có thể kiên trì cùng anh không? Đương nhiên là có thể, chúng tôi ngày trước chẳng có gì cũng không sợ khổ, giờ đã có mọi thứ, lại có con cái, gia đình, thì sao còn phải sợ?

Mẹ chồng là người đã níu kéo cuộc hôn nhân đổ vỡ của chúng tôi. Bà nhắc chúng tôi một bài học rằng hôn nhân là phải cùng nhau, dù là khi nghèo khó, khi cạn cùng tình cảm thì cũng hãy thử cùng nhau làm lại một lần.

Liều mạng lấy chồng già U40, đêm tân hôn khi tôi lao vào vò tóc chồng thì hoảng hồn hét thất thanh

Tôi 30 tuổi, lấy ông chồng đã gần 50 tuổi. Dù rằng tôi đã 30 nhưng so với chồng thì quả thật còn trẻ chán.

TIN MỚI NHẤT

TIN CÙNG CHUYÊN MỤC

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?