Đột xuất về nhà sớm thì nghe được tiếng rên rỉ phát ra từ phòng ngủ, xông vào trong tôi chết đứng khi thấy 2 kẻ không mảnh vải che thân

Tâm sự 27/12/2022 12:26

Tôi không hề muốn vì vấn đề này mà cả gia đình lục đục tối ngày. Tuy nhiên, sự việc hôm đó đã khiến tôi "tức nước vỡ bờ".

Nhà tôi khá rộng rãi, hai con thì đã lớn và bắt đầu đi làm. Khi ấy em chồng tôi ở quê gọi lên xin cho con trai cô ấy ở nhờ nhà chúng tôi để học đại học. Thằng bé trước cũng ngoan, học giỏi nên tôi rất quý. Tôi đồng ý ngay mà không lường trước rắc rối.

Ngay học kỳ đầu tiên, cháu ham chơi game nên thi trượt tới 2/3 số môn học. Cô em chồng lên tận nhà trách móc tôi không quan tâm bảo ban cháu. Tôi rất bực và đã cảnh cáo cháu nếu về muộn, đi đâu không xin phép thì tôi sẽ cho cháu ra ngoài tự lo. Nhà em chồng tôi hơi khó khăn về kinh tế mà cháu còn không có ý thức học hành thì sau này không ai giúp nổi.

Trước sự khắt khe của vợ chồng tôi, cháu có vẻ ngoan ngoãn được 1 năm. Sau đó thì cháu có người yêu, trông có vẻ ăn chơi, tôi lại nhắc nhở và thông báo cho mẹ cháu. Từ hôm ấy cháu lầm lì hẳn, luôn trưng bộ mặt khó chịu với vợ chồng tôi.

Đến tháng trước thì tôi quên giấy tờ nên đột xuất về nhà tầm 10h sáng, giờ này lẽ ra nhà không có ai. Vậy mà đi qua phòng ngủ trên tầng 2 của cháu chồng, tôi lại nghe cái thứ âm thanh dung tục đó. Tôi giận tím mặt, gõ cửa liên tục và gọi cho đến khi cháu mở cửa ra. Nhìn quần áo xộc xệch, chăn rơi cả xuống đất tôi biết mình không sai.

Đột xuất về nhà sớm thì nghe được tiếng rên rỉ phát ra từ phòng ngủ, xông vào trong tôi chết đứng khi thấy 2 kẻ không mảnh vải che thân - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet

Tôi mắng cho hai đứa một trận rồi gọi chồng về. Trước cơn giận giữ của tôi, chồng không can nổi và đồng ý việc cho cháu anh ra ngoài sống. Tôi không thể chịu nổi trách nhiệm nếu mấy ngày nữa cô gái kia có bầu.

Chỉ được 1 ngày, cháu dọn đi thì cũng là lúc bão tố nổi lên. Bố mẹ chồng gọi chúng tôi về họp gia đình, phê phán tôi không biết yêu thương giúp đỡ con cháu trong nhà. Bảo tôi là người có tiền nên khinh thường gia đình chồng. Cô em chồng thì khóc lóc, bênh con rồi bảo bác không tâm lý, thanh niên yêu đương không biết giữ gìn là tội của con gái chứ thằng con trai nào chẳng thế.

Tôi thực sự mệt mỏi. Chồng tôi thuyết phục tôi cho cháu quay về nhưng tôi vẫn không muốn. Theo chị, tôi có làm gì sai không? Tôi có nên cho cháu anh quay về nhà không? Tôi không tiếc tiền giúp đỡ cháu ăn uống, sinh hoạt. Tôi chỉ không muốn nhận trách nhiệm quản lý cháu nữa.

Đêm tân hôn vợ cố thủ trong phòng tắm không chịu ra, tôi đạp cửa xông vào thì tá hỏa khi thấy dấu vết đáng xấu hổ trên người em

Nhìn thấy Lan co ro trong phòng tắm và lời thú nhận của em, tôi thấy thương hơn là giận dữ. Dù sao, vợ chồng ở với nhau thì quan trọng nhất vẫn là tình cảm.

TIN MỚI NHẤT