Hôm ấy tôi mệt nên đi ngủ sớm. Khuya tôi thức giấc vẫn không thấy chồng đâu. Tôi lần ra phòng khách, không thấy ai ở đó. Tôi nghe tiếng rì rầm trên ban công tầng hai. Chắc hai anh em họ đang trò chuyện, nhưng khuya như vậy rồi, tôi nghĩ nên bảo hai người đi ngủ, sáng mai còn đi làm.
- Luôn tự hào khi có người vợ xinh đẹp, đảm đang nhưng tôi không ngờ đằng sau đó là bộ mặt đầy ghê tớm của cô ta
- Tặc lưỡi đồng ý lên giường với người đàn ông đã có vợ, đến lúc muốn cắt đứt, anh ta liền lộ bộ mặt thật khiến tôi chết đứng
Vợ chồng tôi cưới nhau đã sáu năm, với hai cậu con trai kháu khỉnh. Nhìn bề ngoài, gia đình tôi là một hình mẫu hạnh phúc: Chồng làm ra tiền, yêu vợ thương con. Vợ xinh xắn, khéo léo, đảm đang. Nhưng bên trong cũng như hầu hết mọi gia đình, có lúc vui lúc buồn, lúc êm đềm sóng gió.
Sóng gió ấy là do đôi khi bất đồng về quan điểm, về chuyện đối nội đối ngoại này kia. Về cơ bản thì chúng tôi yêu thương và tôn trọng nhau, giận hờn cũng chỉ xem như gia vị mắm muối cho hôn nhân đỡ tẻ nhạt.
Chồng là mối tình đầu của tôi, còn tôi là mối tình thứ ba của anh ấy. Anh ấy nói anh ấy yêu nhiều nhưng đến tôi mới quyết định cưới vợ. Tôi là lựa chọn quan trọng nhất, là lựa chọn cuối cùng của anh ấy. Dù quá khứ anh ấy yêu đương hoành tráng thế nào thì quan trọng là hiện tại anh ấy khiến tôi yên tâm. Tôi cũng chẳng mơ gì hơn nữa cả.
Thế mà, có những chuyện mình nghĩ không có là do mình không biết. Tuần trước cô em chồng của tôi đến nhà, khóc lóc kể với vợ chồng tôi chuyện chồng cô ấy có bồ bịch lăng nhăng bên ngoài. Cô ấy giận chồng, đến nhà tôi xin ở tạm vài hôm cho đỡ sốc.
Em chồng buồn chuyện gia đình, tôi là chị dâu cũng không biết làm gì ngoài vài câu khuyên nhủ động viên cô ấy. Chồng cô ấy vốn là một chàng trai tử tế và nghiêm túc, chẳng hiểu sao có vợ đẹp đẽ ngoan hiền vậy còn dại dột mèo mỡ bên ngoài. Điều tôi không thể ngờ, là từ chuyện sóng gió của gia đình em gái, chồng tôi lại vô tình để lộ quá khứ anh đã từng ngoại tình trước đó.
Hôm ấy tôi mệt nên đi ngủ sớm. Khuya tôi thức giấc vẫn không thấy chồng đâu. Tôi lần ra phòng khách, không thấy ai ở đó. Tôi nghe tiếng rì rầm trên ban công tầng hai. Chắc hai anh em họ đang trò chuyện, nhưng khuya như vậy rồi, tôi nghĩ nên bảo hai người đi ngủ, sáng mai còn đi làm.
Tôi lò dò đi lên, từ cầu thang đã nghe tiếng em chồng khóc thút thít, nói em cũng muốn tha thứ mà không nguôi nỗi đau này được. Chồng tôi nói: “Đàn ông, quan trọng nhất là yêu vợ, thương con, chu đáo với gia đình, còn chuyện trai gái bên ngoài, đôi khi không nói trước được. Đôi khi là do ham vui quá trớn, đôi khi là thử chút cảm giác lạ. Quan trọng là biết dừng lại, đừng làm khổ vợ con, bỏ bê gia đình là được. Như anh đây, cô có thấy anh lăng nhăng cợt nhả với ai bao giờ. Với anh, không ai quan trọng bằng vợ con, gia đình mình hết. Nhưng hai năm trước anh cũng từng say nắng say sóng mà làm chuyện có lỗi với chị. Cũng may anh dừng lại kịp, chứ để chị cô biết, chắc đã tan hoang cửa nhà. Cho nên, anh khuyên cô, là phụ nữ, cũng cần biết cương biết nhu đúng lúc. Nếu chồng cô đã biết sai, đã hối lỗi thì cũng nên nén đau mà cho qua. Ai cũng có lúc lầm sai, đâu ai dám khẳng định mình nắm tay được cả ngày”.
Từng lời từng lời của chồng tôi như dìm tôi xuống hố sâu. Tôi thật không ngờ, người chồng tôi yêu chiều tin tưởng hết mực kia cũng đã từng dối lừa tôi qua lại với một người đàn bà khác.
Tôi lê về phòng, từ tầng hai xuống phòng ngủ chỉ cách một chiếc cầu thang mà sao dài lê thê mệt mỏi. Tôi nghĩ về hai năm trước, thời điểm đó tôi sinh thằng cu thứ hai. Có lẽ nào anh ngoại tình vào thời điểm đó. Vậy mà anh chưa từng có dấu hiệu nào cho thấy anh lơ là vợ con, không hề có bất cứ biểu hiện nào là đang ngoại tình, phản bội.
Là anh diễn sâu, che đậy quá giỏi, hay là tôi tin tưởng chồng quá mà lơ là không nhận ra. Chuyện qua lâu rồi, và thà tôi không biết. Giờ tôi biết, dẫu là chuyện quá khứ vẫn khiến tim tôi đớn đau. Hình tượng người chồng mẫu mực trong tôi sụp đổ, tôi cũng cảm thấy không còn tôn trọng chồng mình.
Hôm kia, cậu em rể sang nhà tôi xin lỗi và xin đón vợ về. Chồng tôi ra dáng anh trai, mắng cậu em rể một trận, anh nói rất khẳng khái “Làm thằng đàn ông, trước khi làm gì cũng phải nghĩ đến vợ con. Một lần làm việc xấu, dù sau cả tốt cả đời cũng không làm người khác tin tưởng được. Cậu nhớ lấy, còn có lần hai, chính tôi sẽ khuyên em gái mình ly dị đấy”. Lúc nghe chồng tôi nói, tôi thực sự muốn cười thật to. Người như anh mà cũng có tư cách rao giảng đạo đức cho người khác ư.
Tôi vốn là người có nhu cầu chăn gối khá cao, nhưng kể từ khi vô tình nghe được bí mật kia, trái tim tôi gần như nguội lạnh. Chồng tôi thì cứ thắc mắc “em làm sao thế?”. Có lần không kìm chế được, tôi đã bật khóc trước sự bối rối đến ngơ ngác của anh.
Tôi muốn nói với anh ấy tôi đã biết bí mật xấu xa của anh ấy rồi, để xem anh ấy sẽ ăn năn hối lỗi ra sao. Nhưng nói ra rồi, tôi chỉ sợ mọi chuyện càng thêm tệ hại. Nhưng cứ im lặng để nỗi đau gặm nhấm tim tôi thế này, biết tôi có thể nguôi ngoai được hay không?