Thấy vợ kêu đau bụng quằn quại, Đức mới từ phòng chạy ra gọi xe chở vợ đi cấp cứu nhưng bác sĩ nói cái thai không thể cứu được nữa.
- Về quê làm giỗ cho mẹ chồng thì ngửi thấy mùi lạ ở phòng bố, tôi mở cửa vào xem thì chết điếng với bí mật động trời của đứa em dâu
- Chua chát vừa cưới được 10 ngày tôi phải nhập viện cấp cứu để mổ lấy thai, biết tin cả hai bên gia đình hoảng loạn, chồng thì bặt vô âm tín
Ngày Lan phát hiện có thai, Đức ôm chầm lấy vợ vừa mừng vừa tủi, sau bao nhiêu cố gắng suốt 3 năm qua, cuối cùng vợ chồng anh cũng có tin vui. Thế nhưng, những ngày đầu mang thai, Lan thường xuyên ốm yếu, lúc nào cũng mệt mỏi khó chịu. Đức không yên tâm nên phải đưa vợ đi khám.
Thế nhưng, lúc nhận kết quả từ phòng bác sĩ, anh vui vẻ nói:
- Không bệnh tật gì đâu em ạ, chỉ là em mang thai lần đầu nên sức đề kháng kém, ốm nghén là chuyện bình thường, quan trọng là em phải cố gắng ăn uống, tinh thần luôn lạc quan nhé.
Lan cũng mỉm cười:
- Có anh bên cạnh thì lúc nào em cũng lạc quan mà.
Nhưng những ngày sau đó, Lan vẫn cứ vật vờ khó chịu, cô không tưởng tượng được là có thai lại mệt mỏi như vậy.
Đến khi cái thai mới được 2 tháng tuổi, 1 hôm, Đức đi ra ngoài về gương mặt anh như mất hồn. Thấy vợ, anh nhìn chằm chằm vào bụng cô rồi đột ngột nói:
- Em phá thai đi.
Lan chết điếng cả người:
- Anh đùa kiểu gì thế hả?
Đức nghiêm túc nắm chặt tay vợ:
- Anh không đùa, em phá thai đi.
Lan rơm rớm nước mắt nhìn chồng:
- Tại sao? Hay là…anh chán em rồi? Em có thai xấu xí, dặt dẹo nên anh ra ngoài bồ bịch rồi phải không? Anh nói tôi nghe xem.
Lan nói to dần và giật tay khỏi tay chồng, Đức thì ôm đầu:
- Em muốn nghĩ sao thì nghĩ, cứ phá thai đi, anh không cần đứa con này nữa.
Lan nghe vậy như phát điên, cô bỏ chạy vào phòng đóng sầm cửa lại không thèm nghe lời giải thích của chồng.
Ngày hôm sau, Lan uể oải tỉnh dậy thấy cốc nước cam trên bàn, Lan cầm lên uống 1 hơi cạn sạch. Nhưng cô không biết rằng chính lúc đó là khi cô vĩnh viễn mất đi đứa con. Thấy vợ kêu đau bụng quằn quại, Đức mới từ phòng chạy ra gọi xe chở vợ đi cấp cứu nhưng bác sĩ nói cái thai không thể cứu được nữa.
Lan như phát điên, cô khóc không thành tiếng, lúc đó, Đức bỗng nhiên nắm chặt tay vợ nói:
- Anh xin lỗi, là anh..đã giết con chúng ta.
Lan quay sang nhìn chồng với ánh mắt chua xót và phẫn nộ:
- Chính anh? Đã bỏ thuốc vào cốc nước cam phải không? Anh có còn là con người không?
Lan nói rồi đấm vào ngực chồng liên tục còn Đức thì òa khóc:
- Nếu chúng ta không sớm giải thoát cho con thì đứa bé và cả em đều nguy hiểm. Vì em đang bị ung thư cần điều trị gấp.
Nói xong câu đó, Đức như trút được 1 tảng đá đè trong lòng anh suốt những ngày qua còn Lan thì khựng lại, toàn thân cô như nhão ra:
- Cái…gì? Anh…nói cái gì?
Đức bật khóc:
- Anh xin lỗi, khi em vừa có thai bác sĩ đã phát hiện em bị ung thư, tế bào đang lan rất nhanh. Ban đầu anh nghĩ có thể có phương pháp cứu cả mẹ lẫn con, nhưng sau đó bác sĩ nói phải phá thai. Mà anh thì sợ em nghe tin đó xong sẽ đứng không vững nữa, nên anh đã tự mình quyết định. Anh xin lỗi…em.
Lan nhìn chồng rồi lau nước mắt cho anh. Cô không nói chẳng rằng khiến Đức sợ hãi:
- Mới chỉ là giai đoạn đầu thôi, em sẽ được điều trị hóa chất, anh tin em sẽ vượt qua mà. Anh sẽ luôn bên cạnh em.
Lúc này, Lan rối như tơ vò, không biết liệu cô có sống được bao lâu nữa nhưng đứa con thì đã mất, cô biết chồng mình cũng chỉ có ý tốt nhưng thực sự cô không biết làm như thế có đúng hay không? Nếu Đức nói trước với vợ, có lẽ cô sẽ chọn đẻ xong đứa con và thanh thản ra đi.