Hôn nhân là nơi nụ cười của phụ nữ tắt đi dần dần

Phụ nữ yêu 15/07/2019 14:19

Phụ nữ lấy chồng, ngồi giữa bạn bè, giữa những cuộc vui lòng vẫn thôi vướng bận gia đình. Không gì vắt kiệt thanh xuân và sức lực một người phụ nữ bằng một cuộc hôn nhân bất hạnh.

Có người đã từng nói rằng, hôn nhân vui vẻ nhất chính là trong ngày cưới. Cởi bỏ bộ quần áo lộng lẫy cô dâu, người phụ nữ đã bước sang trang mới của cuộc đời. Sự ngây thơ và hồn nhiên bỏ lại sau lưng. Bây giờ phụ nữ phải quàng lên vai bao bổn phận và trách nhiệm của làm vợ, làm dâu. Bước vào hôn nhân càng sâu, nụ cười của phụ nữ ít đi dần dần.

phu nu lay chong 1
Phụ nữ lấy chồng, sự ngây thơ và hồn nhiên đã bỏ lại phía sau lưng - Ảnh minh họa: Internet

Phụ nữ chúng ta, ai cũng từng là những cô gái nhìn cuộc đời bằng đôi mắt mơ mộng và trong veo. Ngay trong ngày cưới, cũng đã vẽ nên biết bao điều lãng mạn, bình yên trong cuộc sống vợ chồng. Thế nhưng, mơ tưởng và thực tế cách xa vời vợi. Những giấc mộng vỡ tan tành khi dần dần nhận ra rằng người chồng mình cưới không hề giống như mình tưởng tượng.

Mỗi ngày một ít, nhận lấy sự vô tâm, vô tình từ chồng đàn bà dần dần chấp nhận và thích nghi với nó. Hôn nhân không chỉ là hạnh phúc, còn là những giọt nước mắt xót xa, tủi phận. Là những đêm nằm cạnh chồng mà rơi nước mắt. Là những lần tưởng nghẹt thở vì không ngờ chồng có thể thốt ra những câu nói bạc lòng như thế. Là gánh nặng cơm áo gạo tiền, là cuộc mưu sinh mệt nhoài. Là những lần hối hận vì trót trao gửi cuộc đời cho một người đàn ông rất tệ.

phu nu lay chong 2
Hôn nhân không chỉ là hạnh phúc mà còn là những giọt nước mắt xót xa, tủi phận - Ảnh minh họa: Internet

Hãy nhìn một cô gái độc thân và một người đàn bà kết hôn 5 năm sẽ thấy sự khác biệt rõ rệt. Có thể họ cùng tô son đỏ, diện những bộ quần áo đẹp nhưng đôi mắt và nụ cười không giấu được nội tâm. Gái chưa chồng, vui thật sự, cười thật sự. Phụ nữ lấy chồng, ngồi giữa bạn bè, giữa những cuộc vui lòng vẫn thôi vướng bận gia đình. Không gì vắt kiệt thanh xuân và sức lực một người phụ nữ bằng một cuộc hôn nhân bất hạnh. Nỗi niềm chồng tệ bạc, không một cuộc vui hay son phấn nào có thể che đi được.

Nhiều người đàn bà đã chua chát khi nói về cuộc hôn nhân của mình rằng: “Tôi chỉ là một người giúp việc không công cho nhà chồng”, “tôi với chồng chẳng khác gì người dưng nước lã”, “Giá như thời gian quay trở lại tôi sẽ không lấy chồng”, “tôi thèm khát được độc thân như những cô gái kia”… Càng ngày, phụ nữ nhìn nhận về hôn nhân và việc lấy chồng với đôi mắt thực tế và “bi kịch” hơn.

Rất ít những người phụ nữ may mắn có được một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, gặp được một người chồng tử tế, thương yêu. Chỉ thấy rằng, phụ nữ sau khi lấy chồng thì hay than vãn, hay rơi nước mắt, niềm vui ít đi mà nỗi buồn nhân lên từng ngày. Chẳng phải phụ nữ hay than vãn mà đó chính là cuộc sống thật sự của họ.

phu nu lay chong 3
Phụ nữ lấy chồng, kẻ khóc luôn nhiều hơn người giữ được nụ cười -  Ảnh minh họa: Internet

Hôn nhân chính là nơi lấy đi nụ cười của người phụ nữ. Biến họ từ một người con gái ngây thơ, hay cười, hiền lành thành một người phụ nữ đầy lo toan và đôi khi còn cay nghiệt. Hôn nhân với phụ nữ đầy khó khăn và đánh đổi là thế nhưng có mấy người đàn ông thấu hiểu và sẻ chia với vợ của mình? Chỉ cần anh quan tâm một chút, đối đãi tốt một chút thì người vợ của anh đã có thể luôn nở nụ cười hiền dịu. Nhưng tiếc thay, phụ nữ lấy chồng, kẻ khóc luôn nhiều hơn những người giữ được nụ cười.

Đàn bà à, thanh xuân ngắn lắm tiếc gì mà không thương mình

Thanh xuân của phụ nữ ngắn ngủi lắm, quay qua quay lại đã thấy những vết hằn trên má, những dấu chân chim trên khóe mắt.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 2 giờ 17 phút trước