Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Nghe chồng cũ nói những điều như vậy, tôi choáng váng không tin nổi.
Tôi từng có một đời chồng, chúng tôi quyết định ly hôn 10 tháng trước. Ngày trước tôi nghĩ đã yêu nhau ngọt ngào vui vẻ thì khó mà chia tay nhau được. Nào ngờ khi chung sống với nhau, cãi vã liên nhiên khiến chúng tôi ngày một xa nhau, dẫn đến kết cuộc đường ai nấy đi.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai. Mâu thuẫn ngày một nhiều lại chẳng chịu giải quyết, đến lúc không thể cứu vãn được nữa. Dù tôi vẫn còn tình cảm với chồng cũ, cũng luyến lưu cuộc hôn nhân đã khép lại. Nhưng tất cả đã quá muộn, chúng tôi đã ly hôn.
Suốt 10 tháng sau khi ly hôn chồng, tôi vẫn một mình đi về, chỉ có về nhà rồi đi làm, lâu lâu sẽ dạo phố cùng bạn bè. Tôi không nghĩ sẽ đi bước nữa, nhẹ nhàng sống mỗi ngày một mình, trong lòng cứ tin duyên phận đã có trời cao an bài, muốn cũng chẳng dễ dàng.
Không thể dối mình rằng cũng trong những tháng qua, tôi vẫn có nghĩ về chồng cũ. Dù từ ngày gặp nhau lần cuối lúc ra tòa ly hôn, tôi và anh không còn liên lạc. Tôi cứ nghĩ không biết anh đã tìm được người mới thích hợp chưa.
Đến một ngày bỗng trong người tôi có dấu hiệu kỳ lạ. Chu kỳ của tôi bị trễ, ban đầu tôi cũng không để tâm lắm chuyện này, cứ nghĩ do dạo này mình căng thẳng. Đến khi tôi thường xuyên nôn ói thì tôi ngẩn người khó hiểu. Đây chẳng phải là dấu hiệu có thai hay sao? Nhưng làm sao có thể? Tôi suốt mấy tháng qua làm gì có qua lại với ai?
Khi nhìn thấy que thử thai hai vạch, tôi choáng váng. Tôi vẫn không thể tin, quyết định đến bệnh viện khám, kết quả đúng là tôi có thai được gần 2 tháng. Quá hoang mang và bất lực, tôi đành nói với mẹ chuyện hoang đường này. Mẹ tôi nhìn tôi hồi lâu rồi thở dài nói:
“Con rốt cuộc có nhớ không? Cái đêm đó chồng cũ đưa con về nhà, con say không biết trời đất. Nó cứ bảo mẹ đi ngủ đi để nó >chăm sóc con. Mẹ biết là hai đứa còn tình cảm cũng chẳng đuổi nó về. Con nhớ lại xem tối đó thế nào”.
Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Sau đêm đó chồng cũ cũng không hề liên lạc với tôi. Nếu đúng như lời mẹ tôi kể thì thời gian trùng khớp với tuổi thai. Tối hôm đó tôi và chồng cũ cùng tham gia tiệc của một người bạn chung. Tôi uống rất nhiều đến mức không nhớ ai đưa mình về nhà.
Hôm sau, chồng cũ đứng trước cửa nhà nhìn tôi bước ra. Anh tiến tới ôm lấy tôi rồi nói:
“Mình về lại với nhau đi, để anh chăm sóc mẹ con em. Anh hứa lần này sẽ không làm em khóc nữa”.
Tự dưng lúc đó tôi lại khóc, chẳng trả lời anh ấy được hay không. Tôi có nên quay lại với chồng cũ không, hay là cứ một mình nuôi con?