Nhà tôi và anh hàng xóm này khá thân quen với nhau, cũng thường xuyên nói chuyện vì thế tôi yên tâm mở cửa cho anh ấy.
Tôi và chồng lấy nhau được 2 năm nhưng chỉ mới chuyển chỗ ở đến khu trọ này được 5 năm. Ở đây khá sạch sẽ, yên tĩnh, bảo an cũng tốt nên tôi rất hài lòng. Dù rằng ở khu này có nhiều người hàng xóm tốt bụng, nhiệt tình nhưng chỉ có một điểm làm tôi rất khó chịu.
Lúc đó, chồng đi công tác xa nhà, từ khi chuyển trọ thì đây là lần đầu tiên. Tôi ở nhà một mình nên rất cẩn trọng khóa cửa trước khi đi ngủ. Đến nửa đêm, tôi nghe tiếng gõ kia liên hồi bên ngoài, kèm theo đó là giọng một người đàn ông đang gọi tên tôi. Tôi sợ gặp phải kẻ gian nên không dám mở cửa, chỉ hỏi vọng ra là ai? Người ở ngoài trả lời là anh hàng xóm kế bên nhà tôi.
Nhà tôi và anh hàng xóm này khá thân quen với nhau, cũng thường xuyên nói chuyện vì thế tôi yên tâm mở cửa cho anh ấy. Nhưng tôi vẫn thấy lạ lùng là vì sao nửa đêm anh lại tìm tôi. Sau khi biết được mục đích của anh hàng xóm, tôi ngỡ ngàng vô cùng. Anh dúi vào tay tôi hộp canh gà nóng hổi. Anh nói hôm nay nấu mang theo đi làm nên chừa cho tôi một ít. Anh còn nói thấy tôi dạo này không khỏe nên muốn tôi bồi dưỡng một chút.
Tôi nhận lấy hộp canh, nhìn anh hàng xóm rời đi mà vẫn đứng hình không hiểu nổi. Sao anh ta lại quan tâm đến tôi như thế, còn đưa đồ ăn vào thời điểm thế này? Tôi thấy rất kì lạ nhưng lại không tiện lớn tiếng từ chối, vì dù sao cũng đã khuya rồi.
Chồng đi công tác bao nhiêu ngày thì anh hàng xóm sẽ gõ cửa phòng tôi lúc nửa đêm bấy nhiêu ngày. Anh tặng tôi rất nhiều đồ ăn ngon, lúc nào cũng kèm theo câu: “Em ráng ăn uống để xinh đẹp hơn nha”. Nhưng khi chồng tôi trở về thì anh ta lại trở về dáng vẻ chuẩn mực, khách sáo, như chưa từng có chuyện gõ cửa phòng tôi lúc nửa đêm.
Đến lần thứ ba khi chồng tôi đi công tác thì anh hàng xóm lại tiếp tục hành động kì cục kia. Nhưng lần này tôi không nể tình hàng xóm nữa, tôi từ chối dứt khoát. Nhưng anh ta không hề bỏ cuộc, cứ gõ cửa phòng tôi liên hồi. Tôi ngại ảnh hưởng đến người khác nên đành phải nhận quà của anh ta. Anh ta cứ dúi vào tay tôi vài thứ rồi lại bỏ đi.
Có hôm, tôi gặng hỏi, không lẽ anh hàng xóm có tình cảm với tôi sao? Anh ta chỉ cười rồi nói một câu làm tôi rợn người: “Anh không biết nhưng nếu em ly hôn thì anh sẽ là người đầu tiên theo đuổi em”. Tôi chết sững không dám trả lời.
Nhưng quả thật, so với chồng tôi thì anh hàng xóm rất tâm lý. Anh luôn nhớ tôi thích ăn gì, không thể ăn gì. Những món quà anh tặng tôi rất mộc mạc, đơn giản nhưng lúc nào cũng là thứ tôi thích. Chồng tôi thì lại là người sống thực tế và ít thể hiện tình cảm. Anh sống có trách nhiệm với gia đình nhưng ít khi nào dịu dàng, thấu hiểu vợ.
Tôi vô thức nhận ra mỗi lần chồng đi công tác, tôi lại mong chờ tiếng gõ cửa của anh hàng xóm. Tôi rất sợ có ngày mình sẽ dây dưa với anh ta, ảnh hưởng tới cuộc hôn nhân hiện tại. Dù sao thì tôi cũng đã có chồng, còn anh hàng xóm kia cũng chẳng biết có thật lòng với tôi không. Giờ tôi phải làm sao đây?