Rối loạn cương dương (ED) trở nên phổ biến hơn khi lão hóa vì nồng độ testosterone giảm theo thời gian. Tuy nhiên, thực tế tuổi tác là biến số có mối liên hệ chặt chẽ nhất với rối loạn cương dương.

Quỳnh Anh (T/h) 10:29 18/06/2024

Khoảng 40% nam giới gặp một số vấn đề về rối loạn cương dương ở tuổi 40 và ở tuổi 70. Ở tuổi 40, 5% nam giới được chẩn đoán mắc chứng rối loạn cương dương hoàn toàn, nhưng con số này tăng lên 15% ở tuổi 70. Rối loạn cương dương trở nên phổ biến hơn theo tuổi tác cũng như các lựa chọn phòng ngừa và điều trị.

Tại Việt Nam, tình trạng này ngày càng phổ biến và có xu hướng trẻ hóa. Nam giới ở độ tuổi 18 - 20 cũng có nguy cơ mắc bệnh, thậm chí còn có chiều hướng gia tăng mạnh.

Ảnh minh họa

Thế nào là rối loạn cương dương?

Với chứng rối loạn cương dương (ED), một người khó có được hoặc duy trì sự cương cứng đủ vững để quan hệ tình dục. Khả năng phát triển và duy trì sự cương cứng phần lớn bị chi phối bởi hưng phấn tình dục, một quá trình phức tạp liên quan đến não, hormone, cảm xúc, dây thần kinh, cơ và mạch máu. Các yếu tố thể chất hoặc tâm lý có thể ảnh hưởng đến chức năng tình dục, ham muốn và hưng phấn, tất cả đều có thể gây ra rối loạn cương dương.

Trong quá trình kích thích tình dục, dây thần kinh giải phóng các chất làm tăng lưu lượng máu đến dương vật. Máu chảy vào hai khoang cương cứng ở dương vật, được tạo thành từ mô cơ xốp gọi là (CC). Trong quá trình cương cứng, CC chứa đầy máu, làm cho dương vật săn chắc.

Sau khi đạt cực khoái, các cơ của dương vật thư giãn, giải phóng máu trở lại hệ tuần hoàn. Kết quả là, sự cương cứng giảm xuống dẫn đến hệ thống sinh dục của người đó trở lại trạng thái trước khi kích thích.

Ảnh minh họa

Nguyên nhân thực thể của rối loạn cương dương

Rối loạn cương dương xảy ra không phải là dấu hiệu của một vấn đề nào đó, nhưng có thể làm gián đoạn cuộc sống. Một số do nguyên nhân thực thể thường xảy ra do:

+ Khi già đi: Một số người chỉ đơn giản là mất khả năng duy trì sự cương cứng vì nồng độ testosterone giảm theo tuổi tác.

+ Tình trạng cản trở máu đi vào dương vật: Như xơ vữa động mạch, tiểu đường, huyết áp cao hoặc sử dụng thuốc lá (hút thuốc).

+ Tổn thương dương vật: (Chẳng hạn như chấn thương hoặc phẫu thuật vùng chậu) khiến dương vật không thể giữ máu khi cương cứng.

+ Tổn thương dây thần kinh trong não và tủy sống: Chẳng hạn như tổn thương dây thần kinh do đột quỵ hoặc rối loạn tự miễn dịch như bệnh đa xơ cứng, làm gián đoạn các tín hiệu thần kinh đến dương vật.

+ Chấn thương dương vật trong quá trình phẫu thuật hoặc xạ trị, đặc biệt là trong quá trình điều trị ung thư tuyến tiền liệt, đại tràng trực tràng hoặc bàng quang, cản trở khả năng đạt và duy trì sự cương cứng.

+ Tác dụng phụ của hóa trị ung thư hoặc điều trị ung thư gần xương chậu có thể ảnh hưởng đến chức năng của dương vật.

+ Tác dụng phụ của thuốc dùng để điều trị các vấn đề> >sức khỏe khác tác động tiêu cực đến khả năng cương cứng.

Các nguyên nhân phổ biến khác của rối loạn cương dương (ED) bao gồm:

+ Béo phì

+ Hội chứng chuyển hóa

+ Bệnh Parkinson

+ Sử dụng chất kích thích

+ Bệnh Peyronie khiến mô sẹo phát triển bên trong dương vật

+ Chứng nghiện rượu

+ Ngưng thở khi ngủ do tắc nghẽn và các rối loạn giấc ngủ khác (có thể liên quan đến mức testosterone thấp hơn)

+ Phương pháp điều trị ung thư tuyến tiền liệt hoặc phì đại tuyến tiền liệt

+ Phẫu thuật hoặc chấn thương ảnh hưởng đến vùng xương chậu hoặc tủy sống

+ Bất thường về nội tiết tố. Những điều này có thể xảy ra vì một số lý do, bao gồm một số tình trạng bệnh lý làm tăng prolactin, lạm dụng steroid ở người tập thể hình, suy giảm hoặc cường giáp (quá ít hoặc quá nhiều hormone tuyến giáp) hoặc liệu pháp hormone để điều trị ung thư. Hiếm khi mức testosterone thấp mãn tính là nguyên nhân gây ra rối loạn cương dương.

Các yếu tố rủi ro sau đây khiến một số người có dương vật có nguy cơ mắc rối loạn cương dương cao hơn:

+ Bệnh tiểu đường: Ước tính rằng 35% đến 50% bệnh nhân tiểu đường phải vật lộn với chứng rối loạn cương dương. Lượng đường trong máu không được kiểm soát sẽ làm tổn thương các động mạch, khiến chúng cứng lại (một quá trình gọi là xơ vữa động mạch), làm suy yếu lưu lượng máu và cản trở các dây thần kinh giúp tạo ra và duy trì sự cương cứng.

+ Tăng huyết áp: Huyết áp cao cũng làm tổn thương mạch máu. Một nghiên cứu cho thấy 61% nam giới bị huyết áp cao đã từng trải qua chứng rối loạn cương dương.

+ Bệnh thận: Thận không hoạt động tốt có thể ảnh hưởng đến chức năng thần kinh, mức năng lượng và các hormone lưu thông trong cơ thể chúng ta. Và khi những điều đó chùn bước, khả năng cương cứng có thể bị ảnh hưởng.

+ Bệnh tim mạch: Một trong những dấu hiệu sớm nhất của bệnh tim là các mạch máu ở dương vật không thể giãn nở, cho phép lưu lượng máu đủ để có được và duy trì sự cương cứng. Một nghiên cứu cho thấy những người trên 69 tuổi mắc chứng rối loạn cương dương có số cơn đau tim, ngừng tim và đột quỵ cao hơn gấp đôi so với những người ở độ tuổi tương tự không mắc rối loạn cương dương. Vì điều này, tất cả những người bị rối loạn cương dương nên được kiểm tra tim mạch với các y bác sĩ điều trị cho họ.

+ Bệnh tuyến tiền liệt: Tuyến tiền liệt là một tuyến nhỏ nằm giữa dương vật và bàng quang. Một số loại thuốc và phẫu thuật dùng để điều trị phì đại tuyến tiền liệt hoặc ung thư tuyến tiền liệt có thể gây ra ED.

+ Béo phì: Béo phì gây viêm khắp cơ thể, ảnh hưởng đến tính toàn vẹn của các mạch máu cung cấp máu cho dương vật. Một nghiên cứu cho thấy 73% nam giới béo bụng có một mức độ rối loạn cương dương nào đó. Béo phì cũng có thể liên quan đến lượng testosterone thấp hơn, có thể ảnh hưởng đến chức năng cương dương.

+ Ngưng thở khi ngủ do tắc nghẽn (OSA): Sự tắc nghẽn đường hô hấp trên trong khi ngủ cản trở không khí và do đó cản trở lưu lượng máu, làm tăng nguy cơ mắc ED. Người ta ước tính rằng 69% nam giới mắc OSA có rối loạn cương dương (ED).

Nguyên nhân tâm lý của rối loạn cương dương

Bộ não đóng vai trò quan trọng trong việc kích hoạt một loạt các sự kiện vật lý gây ra sự cương cứng, bắt đầu bằng cảm giác hưng phấn tình dục. Một số điều có thể cản trở cảm xúc tình dục và gây ra hoặc làm trầm trọng thêm chứng rối loạn cương dương. Bao gồm: trầm cảm, lo lắng hoặc các tình trạng sức khỏe tâm thần khác. Đáng chú ý, nghiên cứu cho thấy những người mắc bệnh tim mạch có nhiều khả năng bị trầm cảm hơn, vì vậy họ nên được kiểm tra trầm cảm nếu phát triển ED.

+ Căng thẳng ở nhà hoặc tại nơi làm việc

+ Các vấn đề về mối quan hệ do căng thẳng, giao tiếp kém hoặc các mối quan tâm khác

+ Lo lắng về hiệu suất tình dục.

Điều trị rối loạn cương dương

Việc điều trị rối loạn cương dương (ED) hiệu quả phụ thuộc rất nhiều vào việc tìm ra nguyên nhân gốc rễ của chứng rối loạn.

Các y bác sĩ cũng có thể yêu cầu xét nghiệm máu và lấy mẫu nước tiểu để tìm các vấn đề sức khỏe có thể gây ra rối loạn cương dương. Từ đó xác định phương pháp điều trị tốt nhất và cụ thể nhất cho chứng rối loạn cương dương.

Nếu nguyên nhân của rối loạn cương dương của bạn là do thể chất, bác sĩ có thể chỉ ra một số yếu tố nguy cơ liên quan đến lối sống như hút thuốc hoặc chế độ ăn uống không lành mạnh mà bạn có thể thay đổi. Họ cũng có thể thay đổi loại thuốc đang dùng để điều trị tình trạng sức khỏe khác có thể gây ra rối loạn cương dương, chẳng hạn như một số thuốc chống trầm cảm và thuốc cao huyết áp.

Phương pháp điều trị rối loạn cương dưỡng (ED) phổ biến nhất là dùng thuốc uống có thể giúp bạn có được và duy trì sự cương cứng.

Khi già đi, khả năng bị rối loạn cương dương tăng lên, nhưng điều đó chưa chắc chắn sẽ xảy ra. Rối loạn cương dương là một tình trạng phức tạp bao gồm các thành phần thể chất, cảm xúc, xã hội và thực tế. Mặc dù phức tạp nhưng nó không nhất thiết phải xác định các mối quan hệ khi cả hai cùng có cảm xúc.

Theo Hoàng Ly/Gia đình Việt Nam